Cẩu CHUYỆN Cứu CHUỘC (Quyến 2)
Nhậm Lời Cầu Nguyện
Người sứ đồ đã đi thẳng đến ngôi nhà mà anh em mình nhóm lại cầu nguyện cùng nhau; ông thấy họ câu nguyện tha thiết cho ông trong lúc đó. “Người gõ cửa nhà ngoài, một con đòi tên là Rô-đơ đến nghe, nhận biết tiếng Phi-e-rơ nên mừng rỡ lắm, đến nỗi chẳng mở cửa, nhưng trở chạy vào báo tin rằng Phi-e-rơ đương đứng trước cửa. Người ta nói rằng: Mầy sảng. Song nàng quyết là quả thật. Họ bèn nói: Ấy là thiên sứ của người. Nhưng Phi-e-rơ cứ gõ cửa hoài. Khi mở cửa, thấy Phi-e-rơ, hết thảy đều kinh hãi. Nhưng người lấy tay ra dấu biểu chúng làm thinh, rồi thuật lại cho biết Chúa đã dùng cách nào cứu mình khỏi ngục; đoạn người lại dặn rằng: Hãy cho Gia-cơ và anh em biết điều này. Rồi đó, người bước ra sang nơi khác”. CC 78.1
Sự vui mừng và khen ngợi Đức Chúa Trời tràn ngập lòng của những tín đồ đương cầu nguyện và kiêng ăn, rằng Đức Chúa Trời đã nhậm và đáp lời cầu nguyện họ, và giải cứu Phi-e-rơ khỏi tay vua Hê-rốt. Sáng hôm sau, mọi người tụ họp lại để chứng kiến sứ đồ bị hành hình. Vua Hê-rốt sai các quan lính đem Phi-e-rơ khỏi ngục với sự áp giải của rất nhiều lính canh cùng vũ khí, để chắc rằng ông không thể trốn thoát được, đe dọa những ai ủng hộ ông, và phô bày chính quyền lực của nhà vua. Lính gác vẫn ở cửa ngục, then và chốt cài ở cửa vẫn khóa chặt và kiên cố, lính canh ở trong ngục, những sợi xích buộc chặt vào tay của hai người lính gác; nhưng tù nhân thì đã trốn thoát. CC 78.2