Cẩu CHUYỆN Cứu CHUỘC (Quyến 1)

50/126

16—DÂN Y-SƠ-RA-ÊN THOÁT KHỎI ÁCH NÔ LỆ

(Chương này dựa trên Xuất Ê-díp-tô Ký 12:29-15:19)

Các con cái của dân Y-sơ-ra-ên đã làm theo những sự chỉ dẫn của Đức Chúa Trời; và trong khi các thiên sứ của sự chết đi ngang qua từng nhà trong xứ Ê-díp-tô, thì dân Y-sơ-ra-ên đã sẵn sàng cho cuộc hành trình, và họ dang chờ đợi vị vua hay chống đối và những người tài của ông cho phép họ rời khỏi xứ. CC1 142.2

“Vả, khi giữa đêm, Đức Giê-hô-va hành hại mọi con dầu lòng tại xứ Ê-díp-tô, từ thái tử của Pha-raôn ngồi trên ngai mình, cho đến con cả người bị tù, và hết thảy con đầu lòng của súc vật. Đương lúc ban đêm, Pha-ra-ôn, quần thần, cùng hết thảy người Edíp-tô đều chờ dậy; có tiếng kêu la inh ỏi trong xứ Ê-díp-tô, vì chẳng một nhà nào là không có người chết. Trong đêm đó, Pha-ra-ôn bèn đòi Môi-se và A-rôn mà phán rằng: Hai ngươi và dân Y-sơ-ra-ên hãy chờ dậy, ra khỏi giữa vòng dân ta mà đi hầu việc Đức Giê-hô-va, như các ngươi đã nói. Cũng hãy dẫn bò và chiên đi, như lời các ngươi đã nói, và cầu phước cho ta nữa. Người Ê-díp-tô thúc giục dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ mau mau, vì nói rằng: Chúng ta đều chết hết!” CC1 143.1

“Vậy, dân sự đều đem bột nhồi chưa men đi và bọc những thùng nhồi bột trong áo tơi vác lên vai mình. Vả, dân Y-sơ-ra-ên có làm y theo lời Môi-se đã dặn, xin người Ê-díp-tô những đồ bằng bạc, bằng vàng cùng áo xống. Đức Giê-hô-va làm cho dân sự được ơn trước mắt người Ê-díp-tô, nên họ bằng lòng cho; và dân Y-sơ-ra-ên lột trần người Ê-díp-tô là vậy”. CC1 143.2

Đức Chúa Trời đã tỏ ra mọi điều này cho Áp-ra-ham khoảng bốn trăm năm trước khi mọi sự xảy ra rằng: “Đức Giê-hô-va phán cùng Áp-ram rằng: phải biết rằng, dòng dõi ngươi sẽ ngụ trong một xứ chẳng thuộc về chúng nó, làm tôi mọi cho dân xứ đó và bị họ hà hiếp bốn trăm năm. Nhưng ta sẽ đoán phạt dân mà dòng dõi ngươi làm tôi mọi đó, rồi khi ra khỏi xứ thì sẽ được của cải rất nhiều lắm”. CC1 144.1

“Lại có vô số người ngoại bang đi lên chung, luôn với chiên, bò, súc vật rất nhiều”. Các con cái Y-sơ-ra-ên đi ra khỏi xứ Ê-díp-tô với những của cải của họ, những thứ không thuộc về Pha-ra-ôn vì họ chẳng bao giờ bán những của cải này cho người. Gia-cốp và các con cái của ông đã dẫn theo gia súc của họ vào trong xứ Ê-díp-tô. Các con cái Y-sơ-ra-ên gia tăng bội phần và các đàn gia súc của họ cũng gia tăng rất nhiều. Đức Chúa Trời đã đoán phạt dân Ê-díp-tô qua các tai vạ giáng xuống trên họ, và làm cho họ thúc giục dân sự của Ngài mau mau ra khỏi xứ Ê-díp-tô cùng với những của cải của họ. CC1 144.2

“Vả, khi Pha-ra-ôn tha dân Y-sơ-ra-ên đi, Đức Chúa Trời không dẫn dân ấy đi theo đường về xứ Phi-li-tin, là dường gần hơn hết, vì Ngài nói rằng: E khi dân thấy trận mạc, dời lòng trở về xứ Ê-díp-tô chăng. Cho nên Đức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng, về hướng Biển-đỏ. Dân Y-sơ-ra-ên cầm khí giới ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Môi-se dời hài cốt Giô-sép theo mình, vì Giô-sép có bắt dân Y-sơ-ra-ên thề quyết rằng: Chắc Đức Chúa Trời sẽ viếng các ngươi; hãy dời hài cốt ta theo các ngươi khỏi đây”. CC1 144.3