Cẩu CHUYỆN Cứu CHUỘC (Quyến 1)

100/126

Sự Chống Đối Không Hiệu Quả

Sa-tan và các sứ nó đã làm mù mắt và làm tăm tối sự hiểu biết của những người Giu-đa, và kích động người đứng đầu cùng những nhà lãnh đạo hãy tước đoạt mạng sông của Đấng Cứu Chuộc. Những người khác đã được sai đi bắt Đức Chúa Jẻsus về cho chúng, nhưng khi họ đến gần nơi Ngài, họ đã hết sức kinh ngạc. Họ thấy Ngài đầy sự cảm thông và lòng trắc ẩn khi Ngài chứng kiến sự đau buồn của con người. Họ thấy Ngài trong tình yêu thương và sự dịu dàng, nói lời an ủi cho những người yếu đuối và khổ sở. Họ cũng nghe Ngài, bằng một giọng nói đầy uy quyền, Ngài quở trách quyền thế của Sa-tan, và truyền lệnh cho những người bị nó giam cầm hãy đi tự do. Họ đã lắng nghe những lời khôn ngoan được thốt ra từ môi miệng Ngài và họ đã bị cuốn hút. Họ không thể tra tay trên Ngài. Họ đã trở về với những thầy tế lễ cùng những trưởng lão mà không có Đức Chúa Jêsus. CC1 249.1

Khi được hỏi, ‘Sao các ngươi không điệu người đến?’ Họ thuật lại những gì mình đã chứng kiến về những phép lạ của Ngài, cùng những lời thánh khiết của sự khôn ngoan, yêu thương và tri thức mà họ đã được nghe, và kết thúc với lời nói rằng, ‘Chẳng hề có người nào đã nói như người này!’ Những thầy tế lễ cả đã cáo buộc rằng họ cũng đã bị phỉnh gạt và một vài người trong số họ đã hổ thẹn vì mình đã không điệu Ngài đến. Những thầy tế lễ cả đã hỏi với thái độ chế giễu rằng có một người lãnh đạo nào đã tin Ngài chưa. Tôi tháy rằng nhiều vị quan cai và trưởng lão đã tin nơi Đức Chúa Jêsus, nhưng Sa-tan khiến họ không thừa nhận điều đó. Họ sợ sự trách mắng của con người hơn sự kính sợ Đức Chúa Trời. CC1 249.2

Như vậy cho đến lúc ấy, sự xảo quyệt và ganh ghét của Sa-tan vẫn không bẻ gãy được kế hoạch cứu rỗi. Thời điểm hoàn tất mục đích mà Đức Chúa Jêsus đến thế gian đã gần kề. Sa-tan và các sứ nó bàn luận cùng nhau, quyết định xui giục chính dân tộc của Đấng Christ kêu gào một cách hăm hở đòi huyết của Ngài, và chất trên Ngài sự tàn ác cùng sự khinh miệt. Chúng nó hy vọng rằng Đức Chúa Jêsus sẽ phẫn nộ khi bị đối xử như vậy để rồi Ngài không còn duy trì được sự hạ mình và nhu mì nữa. CC1 250.1

Trong khi Sa-tan bày những kế hoạch của nó ra, Đức Chúa Jêsus cẩn thận mở ra trước mắt các môn đồ của Ngài những sự đau đớn mà Ngài phải trải qua—rằng Ngài sẽ bị dóng đinh, và rằng Ngài sẽ sống lại vào ngày thứ ba. Nhưng sự hiểu biết của họ dường như u tối đi. Họ không thể thông hiểu được những gì mà Ngài đã phán cùng họ. CC1 250.2

Đức tin của các môn đồ đã được củng cố một cách mạnh mẽ bởi sự hóa hình, khi họ được cho phép để nhìn xem sự vinh hiển của Đâng Christ và nghe tiếng phán từ trời làm chứng về thần tánh của Ngài. Đức Chúa Trời chọn để ban cho những người theo Đức Chúa Jésus một bằng chứng mạnh mẽ rằng Ngài là Đấng Mê-si của lời hứa, rằng trong sự cay đắng và thất vọng của mình lúc Ngài bị dóng đinh, họ sẽ không bỏ đi hoàn toàn sự tin cậy của mình. Trong sự hóa hình Đức Giê-hô-va đã sai Môise và Ê-li đến nói chuyện với Đức Chúa Jêsus về những sự đau đớn và sự chết của Ngài. Thay vì chọn các thiên sứ để trò chuyện với Con Ngài, Đức Chúa Jêsus đã chọn những người có kinh nghiệm trong những sự hoạn nạn của thế gian. CC1 251.1

Ê-li đã đồng đi cùng Đức Chúa Trời. Công việc của ông thì đau đớn và thử thách, bởi qua ông, Đức Chúa Trời đã quở trách tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên. Ê-li là một tiên tri của Đức Chúa Trời, dã phải chạy trốn từ nơi này sang nơi khác để cứu mạng sống mình. Ông đã bị chính dân tộc mình săn đuổi như săn thú rừng hầu tiêu diệt ông. Nhưng Đức Chúa Trời đã biến hóa Ê-li. Các thiên sứ đã mang ông đi về trời trong vinh hiển và khải hoàn. CC1 251.2

Môi-se là một người rất được tôn trọng của Đức Chúa Trời. Ông vĩ đại hơn bất kỳ người nào đã từng sống trước thời mình. Ông được vinh dự nói chuyện với Đức Chúa Trời mặt đối mặt như một người nói chuyện với bạn hữu mình. Ông đã được cho phép để nhìn xem ánh sáng chói lòa và sự vinh hiển tuyệt diệu bao quanh Đức Chúa Cha. Qua Môi-se, Đức Giê-hô-va đã giải cứu con cái Y-sơ-ra-ên ra khỏi cảnh nô lệ tại Ê-díp-tô. Môi-se là người trung bảo cho dân sự mình, ông thường đứng giữa họ và cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời. Khi cơn thạnh nộ lớn của Đức Chúa Trời nổi lên nghịch cùng dân Y-sơ-raên vì sự bất tín, sự lằm bằm và những tội lỗi trầm trọng của họ, thì tình yêu thương của Môi-se dành cho họ đã được thử thách. Đức Chúa Trời đã đề nghị với ông hãy để Ngài hủy diệt họ và khiên ông trở nên một dân lớn. Môi-se đã bày tỏ tình yêu thương của ông dành cho dân Y-sơ-ra-ên bằng lời cầu khẩn tha thiết của ông thay cho họ. Trong nỗi đau buồn của mình, ông đã khẩn cầu xin Đức Chúa Trời hãy nguôi cơn thạnh nộ và tha thứ cho dân Y-sơ-ra-ên, nhược bằng không thể như vậy thì ông xin xóa tên mình ra khỏi sách sự sống của Ngài. CC1 251.3

Môi-se đã trải qua sự chết, nhưng Mi-chen đã giáng xuống và ban sự sống cho ông trước khi thân xác ông bị hư nát. Sa-tan cố gắng giữ lấy thân xác, tuyên bố rằng thân thể ông thuộc về nó; nhưng Mi-chen đã phục sinh Môi-se, và dem ông về trời. Sa-tan nhiếc móc Đức Chúa Trời một cách cay đắng và kiện cáo Ngài là không công bình trong việc lấy đi con mồi của nó. Nhưng Đấng Christ đã không quở trách kẻ thù của Ngài, mặc dù chính sự cám dỗ của nó đã khiến người tôi tớ của Đức Chúa Trời sa ngã. Ngài nhẫn nhịn phó nó cho Cha Ngài mà nói rằng, ‘Cầu Chúa phạt ngươi!’ Giu-de 9. CC1 252.1

Đức Chúa Jêsus nói cùng các môn đồ mình rằng có một số người đang đứng với Ngài sẽ không nếm sự chết trước khi họ nhìn thẵy nước Đức Chúa Trời ngự đến đầy quyền năng. Tại sự hóa hình lời hứa này đã được ứng nghiệm. Hình dáng gương mặt của Đức Chúa Jêsus đã thay đổi và chiếu sáng như mặt trời. Áo Ngài trắng và lấp lánh. Môi-se đã có mặt, đại diện cho những ai sẽ được phục sinh từ sự chết khi Đực Chúa Jêsus đến lần thứ hai. Và Ê-li—người được biến hóa mà không hề nhìn thấy sự chết—đã đại diện cho những ai sẽ được biến hóa thành bất tử trong sự đến lần thứ hai ấy của Đấng Christ và được đem về trời mà không hề nhìn thấy sự chết. Các môn đồ đã nhìn xem sự uy nghi tuyệt diệu của Đức Chúa Jêsus với nỗi sợ hãi và kinh ngạc, đám mây che bóng họ, và họ nghe giọng nói của Đức Chúa Trời trong sự oai nghi đáng sợ phán rằng, ‘Người này là Con rất yêu dấu của Ta, hãy nghe lời Con đóv’. CC1 253.1