TÌNH YÊU TRONG LỬA

274/282

Sa-tan bị lưu đày

Giờ đây, biến cố xảy ra là hình bóng cho công việc trọng đại cuối cùng của ngày Đại lễ Chuộc tội. Khi tội lỗi dân Y-sơ-ra-ên được đem ra khỏi đền thánh nhờ huyết con sinh tế, thì con dê đực còn sống được đem đến trước mặt Chúa. Thầy tế lễ thượng phẩm đặt tay trên đầu nó xưng hết ra “các sự gian ác và sự vi phạm tức những tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên, và chất trên đầu nó” (Lê-vi Ký 16:21). Tương tự như vậy, khi Chúa Giê-su hoàn thành công việc cầu thay ở đền thánh trên trời, sau đó, trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời, các thiên sứ thánh và vô số người được chuộc, tất cả tội lỗi của dân sự Đức Chúa Trời sẽ chất lên đầu Sa-tan. Hắn sẽ bị kết án về toàn bộ tội ác mà hắn đã xúi giục họ vi phạm. Giống như con dê đực còn sống bị đuổi vào đồng vắng, Sa-tan sẽ bị đày trên đất hoang vu. TTL 284.4

Sau khi mô tả cảnh Chúa tái lâm, sứ đồ Giăng viết tiếp: “Rồi tôi thấy một vị thiên sứ từ trời xuống, tay cầm chìa khóa của vực sâu và một cái xiềng lớn. Người bắt con rồng, tức là con rắn xưa, là ma quỷ, là Sa-tan, và xiềng nó lại một ngàn năm. Người ném nó xuống vực sâu, đóng cửa vực và niêm phong lại, để nó không còn lừa dối các nước nữa, cho đến khi một ngàn năm chấm dứt. Sau đó, Sa-tan phải được thả ra một thời gian ngắn” (Khải Huyền 20:1-3). TTL 284.5

Từ “vực sâu” ở đây mô tả trái đất trong tình trạng hỗn loạn và tăm tối. Nhìn về ngày trọng đại của Đức Chúa Trời, tiên tri Giê-rê-mi viết: “Tôi xem đất: này là vô hình và trống không; xem các tầng trời thì không có sự sáng. Tôi xem các núi, thấy đều rúng động, mọi gò đều lung lay. Tôi xem, chẳng còn một người, hết thảy chim trời đều trốn tránh. Tôi xem thấy ruộng tốt đã trở nên đồng vắng, hết thảy các thành đều bị hủy phá trước mặt Đức Giê-hô-va bởi cơn nóng giận của Ngài” (Giê-rê-mi 4:23-26). TTL 285.1

Suốt một ngàn năm, trái đất này là nhà của Sa-tan cùng các quỷ sứ nó. Bị giới hạn trong phạm vi trái đất, Sa-tan không thể đi đến các thế giới khác để dụ dỗ và gây tai họa cho những người chưa bao giờ sa ngã. Hắn bị “xiềng” theo nghĩa như vậy. Không còn sót lại một người nào cho hắn có thể áp đặt quyền lực nữa. Hắn bị cắt đứt hành động dối gạt và phá hoại, là chuyện mà hắn đã từng lấy làm khoái trá. TTL 285.2

Nhìn đến lúc Sa-tan sụp đổ, Ê-sai đã nói: “Hỡi sao mai, con trai của sáng sớm kia, sao ngươi từ trời sa xuống! Hỡi kẻ giày đạp các nước kia, ngươi bị chặt xuống đất là thể nào! Ngươi vẫn bụng bảo dạ rằng: Ta sẽ lên trời, sẽ nhấc ngai ta lên trên các ngôi sao Đức Chúa Trời;… Làm ra mình bằng Đấng Rất Cao. Nhưng ngươi phải xuống nơi âm phủ, sa vào vực thẳm. Những kẻ thấy ngươi sẽ ngó chăm ngươi; và nhìn ngươi cách ý tứ, mà rằng: Có phải người này là kẻ làm rung rinh đất, dấy động các nước, làm cho thế gian thành đồng vắng, lật đổ các thành, và chẳng hề buông tha kẻ bị tù về nhà mình đó chăng?” (Ê-sai 14:12-17). TTL 285.3

Trong sáu ngàn năm, Sa-tan đã nhốt dân sự của Đức Chúa Trời vào ngục tù, nhưng Đấng Christ đã bẻ gãy xiềng xích của hắn để giải thoát họ ra. Khi chỉ còn Sa-tan cùng đám ma quỷ, hắn mới thấm thía hậu quả tội lỗi: “Hết thảy vua các nước đều ngủ nơi lăng tẩm mình cách vinh hiển. Nhưng ngươi thì bị ném xa khỏi mồ mả như nhánh cây thúi… Ngươi sẽ không được hội hiệp cùng các vua trong lăng, vì ngươi đã diệt nước mình và giết dân mình” (Ê-sai 14:18-20). TTL 285.4

Cả một ngàn năm, Sa-tan sẽ chứng kiến những hậu quả từ hành động nổi loạn chống lại luật pháp Đức Chúa Trời. Hắn đau khổ vô cùng. Bấy giờ, hắn bị bỏ lại để suy gẫm về những hành động của mình kể từ ngày nổi loạn, rồi hoảng sợ nghĩ đến tương lai kinh hoàng khi phải lãnh án phạt. TTL 285.5

Một ngàn năm giữa lần phục sinh thứ nhất và lần phục sinh thứ nhì là khoảng thời gian phán xét những kẻ ác. Sứ đồ Phao-lô đề cập điều này như là sự kiện theo sau ngày Chúa tái lâm (1 Cô-rinh-tô 4:5). Người công bình cai trị như các vua và thầy tế lễ. Sứ đồ Giăng ghi: “Tôi thấy những ngai và những người ngồi trên ngai được quyền xét đoán… Những người ấy sẽ làm thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và Đấng Christ, cũng sẽ trị vì với Ngài trong một ngàn năm” (Khải Huyền 20:4-6). TTL 285.6

Vào thời gian đó “các thánh đồ cũng xét đoán thế gian” (1 Cô-rinh-tô 6:2). Cùng với Đấng Christ, họ phán xét kẻ ác, quyết định từng trường hợp tùy theo những việc chúng làm. Sau đó đưa ra hình phạt mà kẻ ác phải chịu dựa trên những chuyện chúng đã gây ra, rồi tên của chúng bị ghi vào sổ sự chết. TTL 285.7

Đấng Christ và dân sự Ngài sẽ cùng phán xét Sa-tan và lũ quỷ sứ. Sứ đồ Phao-lô nói: “Anh em há chẳng biết chúng ta sẽ phán xét các thiên sứ sao?” (1 Cô-rinh-tô 6:3). Còn Giu-đe tuyên bố: “Các thiên sứ không giữ thứ bậc và bỏ chỗ riêng mình, thì Ngài sẽ dùng dây xích họ trong nơi tối tăm đời đời, cầm giữ lại để chờ sự phán xét của ngày lớn” (Giu-đe 6). TTL 286.1

Lúc mãn hạn một ngàn năm sẽ có sự phục sinh thứ hai. Khi ấy, những kẻ ác sẽ được sống lại từ cõi chết, đến trước mặt Đức Chúa Trời để nhận “sự phán xét đã được ghi chép” (Thi Thiên 149:9). Vì vậy, sứ đồ Giăng nói: “Còn những kẻ chết khác chẳng được sống lại cho đến mãn một ngàn năm” (Khải Huyền 20:5). Tiên tri Ê-sai tuyên bố về số phận của kẻ ác: “Họ sẽ nhóm lại cùng nhau, bị cầm trong hầm như tù bị nhốt trong ngục; cách lâu ngày, sẽ đều bị phạt” (Ê-sai 24:22). TTL 286.2